Còn thương rau đắng mọc sau hè. Một bài hát của xứ Miền Tây - Nam Bộ - Việt Nam

Tuy là dân Bắc, nhưng cũng được nghe bài hát này lâu lâu lắm rồi, chẳng còn nhớ rõ là được nghe bài hát hay này từ bao giờ, Nhưng chắc chắn là được biết bài hát này từ hồi còn bé, cái thời mà nghe nhạc bằng băng cassett, chắc khoảng những năm 90!

Nói thật lòng là hồi đó không biết rau đắng nấu canh kia là rau gì í (theo tìm hiểu thì ngoài Bắc mình chính là rau Ngổ - thường được dùng nấu canh cá, ăn tiết canh...), nhưng nghe bài hát này mà thấy gần gũi lắm lắm! Thân thương lắm với bao hình ảnh thân quen,  để rồi nghe mà thấy lắng lòng lại, tâm hồn như được trở lại vùng bình yên - trở lại tuổi thơ bé bỏng...đã xa tít!

Tuổi thơ bé bỏng của mình thì ít được chạy nhảy trên cánh đồng bao la, vì mình là zai miền núi mà hihi. Mình chỉ được chạy - nhảy - trèo leo trên những mảnh đất cũng bé bỏng, trên những ngọn đồi đầy cỏ may, với cây bông lau-lách, cây sim mua... Thế là có những chiều đi bình thiên hạ, dẹp loạn giang hồ... thì quần áo dính đầy cỏ may,  chân tay chầy xước vì bị lá cây lau - cây lách cứa tan tác... Miệng thì chát xè - đen ngầu vì ăn đồ ăn đã chiến là quả Mua_Sim.

Dù người tác giả bài hát là người Miền Nam, nhưng vẫn là người Việt Nam nên tớ vẫn thấy những hình ảnh thân thuộc trong từng lời ca của một tâm hồn con trẻ Việt : Một lũy tre làng, một tuổi thơ bé bỏng là những khung trời kỷ niệm, là cảnh mẹ ngồi nhổ tóc sâu... là ước mơ con trẻ "xin được làm mây mà bay khắp nơi giang hồ "
"Vó ngựa tung bay,
Giương cung lớn bắn phi tiêu bay lượn
Cả đất trời như nằm gọn trong ta"

Que nha


Luy tre

Cong lang


#htmlcaption1





Quê hương là chùm khế ngọt



Luy tre lang

luy tre

lang viet


Que huong toi


cay lua

Viet nam que huong toi


#



#




#



Còn Thương Rau Đắng Mọc Sau Hè

Nắng hạ đi mây trôi lang thang cho hạ buồn
coi khói đốt đồng, để ngậm ngùi chim nhớ lá rừng

Ai biết mẹ buồn vui khi mẹ kêu cậu tới gần
biểu cậu ngồi, mẹ nhổ tóc sâu, hai chị em tóc bạc như nhau

Đôi mắt cậu buồn hiu, phiêu lưu rong chơi những ngày đầu chừa ba vá miếng dừa đường mòn sương, dãi nắng dầm mưa

Ai cách xa cội nguồn, ngồi một mình
nhớ lũy tre xanh dạo quanh, khung trời kỷ niệm
chợt thèm rau đắng nấu canh
Xin được làm mây mà bay khắp nơi giang hồ
ghé chốn quê hương xa rời từ cất bước ly hương
Xin được làm gió dập dìu đưa điệu ca dao
Trái bếp hiên sau cũng ngọt ngào một lời cho nhau

Xin sống lại tình yêu đơn sơ, rong chơi những ngày đầu chừa, ba vá miếng dừa đường mòn sương, dãi nắng dầm mưa
Xin nắng hạ thôi buồn để mình ngồi nhớ lũy tre xanh dạo quanh, khung trời kỷ niệm
Chợt thèm rau đắng nấu canh ...